Sài Gòn #2

Sài Gòn #2

Tôi vẫn thường nghĩ về người cũ và những chuyện cũ. Cho tới khi tôi nhận ra, người mà tôi mong nhớ đã là người của ngày xưa, chuyện mà tôi ghi dấu trong lòng đã là kỷ niệm cũ. Nó không mất đi, nhưng cũng không bao giờ quay lại. Ai rồi cũng khác. Đó là lúc tôi biết mình nên đi tiếp, chứ không phải ngoái đầu lại nhìn mãi ngày hôm qua. 

Gửi Sài Gòn xưa sáng cuối tuần hoài niệm..

← Bài trước Bài sau →