Một thoáng qua...

Một thoáng qua...

Có những ngày bình yên đến lạ thường, bước xuống phố bất chợt nhận ra rằng trời hôm nay không có nắng mà mát mẻ lạ thường một cảm giác thoải mái đến khó tả.

Những kỉ niệm tuổi thơ cứ thế mà ùa về trong tĩnh lặng, con phố còn nơi đây cảnh vật vẫn như cũ còn con người thì ngày một lớn khôn. Những chiều cùng bạn đạp xe trên những con đường dài hay những lúc cùng lũ bạn tung tăng đi bộ dưới những tán cây lớn, cùng nhau đi học, cùng nhau tắm mưa rồi cùng nhau lớn lên. Chỉ thế thôi tuổi thơ cứ vậy mà trôi đi theo năm tháng.

Tôi không nhớ nổi hàng cây cổ thụ bên đường đã có từ bao giờ chỉ nhớ là từ lúc tôi còn nhỏ thì đã có rồi.

← Bài trước Bài sau →